Thứ Ba, 16 tháng 6, 2020

QUÊ

Cứ về làng con lại thấy bình yên
Chẳng lo lắng chẳng muộn phiền chi nữa
Cơm rau canh ngọt mẹ chờ tới bữa
Cứ bịn rịn lần lữa chẳng muốn rời

Cứ về làng con chẳng thấy chơi vơi
Ao ngõ làng bèo lục bình mặt nước
Nhà trẻ xưa cỏ vẫn đầy như trước
Lướt thướt dáng cô bé đi tới trường

Cứ về làng con mới thấy yêu thương
Bà cụ già thường đứng chờ ông lão
Ông đi đâu tưởng ông tìm bà khác
Tôi đứng lâu, xách ghế đợi ngoài thềm

Cứ về làng con thường hạnh phúc thêm
Mỗi tối nằm êm đềm trong giấc ngủ
Tiếng gió đồng đu đưa khẽ thủ thỉ
Ngủ ngon nhé, mai là ngày tươi vui

Cứ về làng con lại thấy vui hơn
Nào hoa thơm trái ngọt ăn không hết 
Nào quả sung, mớ rau , nắm gạo nếp
Nhớ lắm chứ, nhớ Vân Tập biết bao

Cứ về làng con lại muốn ước ao
Được hóa phép nô đùa như hồi nhỏ
Giếng xóm nội, đi đưa cần vó tép
Loẹt quẹt tiếng dép bà  mõ xóm Đông

Đi xa rồi, con mới hiểu ngóng trông
Dù ở đâu con vẫn luôn chờ đợi
Đợi một ngày con về nơi chốn cũ
Thốt nên câu, mấy chữ " con về làng"



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét