Thứ Tư, 6 tháng 5, 2020

VÂN TẬP

Cái làng nó bé lắm...
Nó nhớ thời nhà nó không có điện thoại cũng chẳng có xe máy, đi đâu cũng mỗi chiếc mini xanh lá cây. Vừa đẹp. Vừa oai.Nó hãnh diện lắm. Mỗi lần có bạn qua chơi là bố lại đạp xe đi tìm nó,
Cái làng nó yên bình lắm...
Nó nhớ những ngày hè đã oi bức còn mất điện, mỗi tối cả nhà đều bê ghế lên trần ngồi. Ngồi gọi oang tên hàng xóm, gọi nhau để nói chuyện, gọi nhau để xôn xao cả một góc. Ngắm nhìn ông trời đầy một bụng trăng sao, nghe tiếng râm ran của ếch ngoài đồng vọng lại, nó lại nghĩ phải thêm một ngày mai nóng nực. Nghĩ về mấy đại ca trẻ trong xóm, nghĩ về sau này nó sẽ làm gì, ở đâu ,,
Cái làng nó vui lắm...
Nó nhớ mấy quả mít, quả ổi. Nhà nào có là lại í ới. Mùa hè mà có mít thì thích vô cùng. Có mỗi quả mít con con mà cả huyện người chụm lại, mỗi người được múi chứ cũng chẳng được hai. Thỉnh thoảng còn bị đếm múi chia đầu người, làm nó cứ phải ăn nhanh nhanh chóng chóng để còn đi ăn chạ với người khác ~~
Cái làng nó đẹp lắm...
Nó nhớ có con đê, có con sông, có đồng lúa và  đám trẻ. Chiều chiều nằm trên triền đê , hít hà hương lúa, ôm gió chứa đầy lồng ngực, nhìn cánh diều bay lượn trước mặt. Cánh diều chứa nụ cười, niềm vui, sự sáng tạo, chở  ước mơ đến một chân trời mới xa xôi,,,
Cái làng nó nhiều chuyện lắm...
Nó nhớ mấy quán tạp hóa ở ngã ba lúc nào đi qua cũng có người ngồi chơi nói chuyện. ,,,Chuyện nhà cô kia có con bò mới, nhà ông đấy có đứa con gái đỗ đại học, nhà bà đó sắp từ Hà Nội về ,,Họ vui vì quê ta mọi người làm ăn thuận lợi, tự hào vì con cái của họ học hành tiến tới, họ luôn đợi chờ những người con xa quê trở về!
Nó nhớ cái làng ấy
Nó nhớ cái làng ấy nhiều lắm, nhiều đến mức nhiều như bầu trời đầy sao thuở ấy, rộng như cánh đồng xanh bao la ngoài kia... Nó nhớ tất cả...Nó nhớ hết... Nó nhớ sắp đến ngày trở về quê ..........

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét